Cô chia tay tình đầu, vẫn mùa cũ nhưng nay đổi khác. Lòng người, đổi trái tim dần co thắt. Mùa vắng còn là mùa chia ly, mùa cô đơn, mùa của lo nghĩ.
Cô đã từng đi qua những con phố vắng, chạy lòng vòng trên miền lá cỏ. Cô thích cảm giác nghe tiếng thở của lá lạo xạo dưới chân. Nắm lấy bàn tay ai đủ lớn để cô nương náu đôi tay một thủa những dại khờ, lo nghĩ. Cho cô yêu thêm một chút cái cảm giác đấy thôi, để cô biết mình vẫn sống và được thương như thế nào?
Cảm giác đi bên anh giữa những miền vắng, nhìn bước chân anh sóng đôi cùng em. Nghe thấy trái tim mình đập loạn trong lồng ngực. Trao yêu thương khi phố xá lên đèn.
Anh đi cùng cô qua mùa vắng, mùa của nỗi đau gặm nhấm yêu thương. Mùa của tổn thương làm sẹo tựa vết. Mùa của trái tim khóa chặt mộng mơ.
Cô gái nhỏ của anh trải qua mùa vắng, mùa của tuổi trẻ với những vết thương lòng. Tình đầu chóng vánh vô định không đoán trước, mùa của tình yêu mới chớm bao yêu thương.
Cô chia tay tình đầu, vẫn mùa cũ nhưng nay đổi khác. Lòng người đổi trái tim dần co thắt. Mùa vắng còn là mùa chia ly, mùa cô đơn, mùa của lo nghĩ. Cô lo sợ những phút yếu lòn, những hạn định không thể nơi trái tim.

Đừng đợi chờ mùa thương nữa cô gái ơi…
Rồi anh đến, mang bên mùa yêu. Mùa của tình chớm nở thêm lần nữa. Cô sợ sệt, cô sợ lại mùa vắng, chia ly, lại cô đơn lo sợ. Cô ngại yêu, ngại tổn thương, ngại đau khổ, ngại lần nữa người tình cũ bên anh…
Anh dắt tay cô ra cái gọi là mùa lo sợ, anh trao yêu thương cô đón nhận thật lòng. Anh không lừa cô, không dối lòng, dối người. Anh yêu cô là yêu chân thật, anh thương cô thật lòng. Anh đã hứa.. hứa như vậy, như thế.
Rồi lần nữa một người ra đi. Cô quen cô đơn, quen lo sợ, quen với mùa vắng. Lần này cô chọn mùa thương.
Cô vẫn thương nghĩa là vẫn vấn vương. Cô nhớ mong, đợi chờ chút hy vọng. Nghĩa là cô tin những gì anh hứa, chỉ là đã quen rồi cô đơn nên cô không chọn nữa. Cô chỉ đợi để lại nắm tay anh, lại cùng anh đi trên cung đường cũ, lại sóng đôi bước chân nhộn nhịp.
Nhưng cô gái nhỏ trải qua tình đầu ơi, tình đầu có bao giờ lành lặn? Toàn là sẹo, là đau trái tim mình. Sao trải rồi cô vẫn ngốc đến thế? Người xa rồi sao thể trở lại? Đừng hy vọng chút gì mong manh ấy..
Đừng đợi chờ mùa thương nữa cô gái ơi…
Đồng Ngọc Lệ Hoa